Saturday, January 7, 2012

Một chuyến Du Ngoạn Lý Tưởng

0 nhận xét

Vui sống với đất trời thiên nhiên là đem lại nguồn tươi mát cho con người. Tiếp xúc với thiên nhiên hoa lá cây rừng cũng là dịp để con người trở về với đời sống nội tâm tìm lại những giây phút yên tĩnh thoải mái cho tâm hồn. Bởi cảnh sắc thiên nhiên mang lại cho con người có nhiều cái hay cái đẹp, mà cảnh phố xá ồn náo phức tạp sẽ không bao giờ có được.  Ý thức được điều đó, nên hằng năm, đạo tràng Quang Minh có tổ chức 2 kỳ du ngoạn sinh hoạt ngoài trời. Mỗi kỳ đi dù xa hay gần số liên hữu cũng tham dự rất đông. Về địa điểm chọn làm nơi sinh hoạt thì mỗi năm đều chọn mỗi nơi khác nhau. Năm nay, Ban Tổ Chức (BTC)  đã chọn Geelong Botanic Garden là tụ điểm chánh thức để đoàn đến sinh hoạt vào ngày chủ nhật 17 tháng 10 năm 2010.


Thông thường, mỗi chuyến đi xa thì thầy Phước Thái đã thông báo ngày giờ và địa điểm cho quý liên hữu trong đạo tràng biết trước ít nhất là một tháng, để mọi người có rộng thời gian mà sắp xếp chuẩn bị. Lần nầy, cũng không ngoại lệ. Sở dĩ ấn định ngày giờ và địa điểm trước như vậy, lý do là vì cần phải có thời gian để book thuê khách sạn trước. Cho nên khi đã book thuê khách sạn rồi, thì không thể thay đổi dời ngày khác được. Vì vậy cho nên, hôm nay thứ bảy  (16/10/2010) tuy thời tiết rất xấu, sáng sớm đã có mưa phùn lất phất, nhưng mọi người vẫn đến tập trung ở chùa để chuẩn bị lên đường. Suốt ngày hôm qua, trời mưa dầm gần như suốt cả ngày đêm, kéo dài cho đến sáng nay cơn mưa vẫn chưa dứt hẳn. Do đó mà ngày hôm nay, mưa cũng vẫn còn rơi. Dù trời đã vào xuân, nhưng cái lạnh của mùa đông như còn ảnh hưởng kéo dài. Vì thế, hôm nay mọi người vẫn còn cảm thấy se lạnh.


Theo quy định là đúng 7 giờ 30 sáng, đoàn sẽ bắt đầu khởi hành. Những người ghi tên tham dự chuyến đi lần nầy có tất cả là trên 80 vị. Nhưng những vị trọng tuổi thấy thời tiết không tốt, vì sợ lạnh bệnh, nên đến giờ chót có một vài vị rút tên không đi. Tuy vậy, tổng số người đi lớn nhỏ là 77 vị. Sau khi tập trung đầy đủ số người đi, thầy Phước Thái phát loa kêu gọi mọi người hãy nhanh lên xe để kịp giờ khởi hành. Địa điểm chính của ngày hôm nay mà đoàn đến thưởng ngoạn là thác nước Mackenzies và Broken Falls ở vùng Halls Gap thuộc phạm vi của tiểu bang Victoria. Cần nói rõ thêm, ngày hôm nay, đoàn chỉ đi ngoạn cảnh thôi, ngày mai mới là ngày sinh hoạt tu học chánh thức.


Như thường lệ, thầy Phước Thái là người lãnh đạo trực tiếp hướng dẫn đoàn. Bên cạnh đó, còn có liên hữu Nguyên Hồng, chúng trưởng chúng Châu Hoằng là người phụ lực. Cô đã được đạo tràng giao phó trách nhiệm đứng ra lo chọn địa điểm, thuê xe và book thuê khách sạn. Trước khi cho xe lăn bánh, thầy Phước Thái ngỏ đôi lời chào mừng và cầu chúc cho mọi người vui vẻ an lạc trong chuyến du ngoạn tu học lần nầy.


Sau đó đúng 7 giờ 30 là xe bắt đầu di chuyển. Xe chạy dọc theo quốc lộ Western Highway. Từ chùa đến Halls Gap thời gian mất khoảng 4 tiếng lái xe. Vì trên đoạn đường đi xa, nên thỉnh thoảng tài xế phải ngừng xe lại để cho mọi người đi vệ sinh. Trạm đầu tiên mà đoàn dừng chân là ở Mac Donall thuộc vùng Ballan. Trạm thứ hai là nơi trung tâm thương mại ở Balarat. Phải nói nơi đây nhà cầu rất thoáng rộng và thoải mái. Chung quanh phong cảnh rất nên thơ. Bên kia đường đối diện với nhà cầu là một hồ sen rộng lớn rất xinh lịch trông rất đẹp mắt. Chu vi của cái hồ sen nầy rộng lớn khoảng 4 cây số vuông. Được biết, nơi đây cũng là nơi mà xưa kia đã từng tổ chức đua thuyền của thế vận hội ở Tiểu bang Victoria. Rất tiếc là chúng tôi không nhớ rõ năm nào.


Đi vệ sinh xong, mọi người lên 2 chiếc xe buýt tiếp tục lên đường. Phải nói hôm nay, thời tiết ấm lạnh bất thường, lúc nắng lúc mưa. Khi thì trời trong sáng, lúc thì lại âm u. Thế mà các vị trọng tuổi vẫn bất chấp lạnh lẻo không thối chí nản lòng. Mọi người cười nói rất vui vẻ, không một ai lộ vẻ cảm thấy bực bội khó chịu. Có như vậy, mới biết được tinh thần hăng say sinh hoạt của một đoàn thể tu học. Họ kiên quyết vượt qua mọi gian lao khó khăn dù thời tiết luôn đe dọa thử thách. Mỗi chặng đường dừng lại để mọi người đi vệ sinh, thời gian chỉ có 15 phút thôi. Đến trạm thứ ba, đây là trạm chót để dùng trưa. Lúc nầy, tôi nhìn đồng hồ tay là đúng 12 giờ 15 phút. Xe ngừng lại, mọi người tay xách đồ ăn xuống xe đi tim chỗ để dùng trưa. Được biết, nơi đây là vùng Halls Gap. Tuy đây là một thành phố nhỏ, nhưng cũng có nhiều khách vãng lai du ngoạn. Khu vực nầy nằm giữa 2 dãy núi cao lớn bao bọc chung quanh. Có một công viên khá rộng, thiết trí bàn ghế ngoài trời để du khách dừng chân vừa ăn vừa ngắm cảnh. Bên trong có một tòa nhà tương đối cũng khá rộng. Bốn bên của mỗi góc nhà đều có thiết bị bàn ghế và chính giữa là lò nướng B.B.Q. Đoàn chúng tôi một số vào bên trong nhà và một số ở bên ngoài để dùng trưa. Thức ăn do mọi người tự túc mang theo.


Thời gian dừng chân ăn trưa ở đây BTC dành cho một tiếng đồng hồ, nên cũng không vội vả gấp gáp lắm. Ăn xong, thầy kêu gọi chúng tôi tập trung lại một nơi để chụp chung bôi hình kỷ niệm. Mọi người rất vui tươi chuyện trò nói cười thoải mái. Thầy đứng chính giữa chúng tôi đứng chung quanh thật là đầm ấm. Chúng tôi đứng ở dưới chân núi nhìn lên phía sau là một dãy núi bao bọc chạy dài tuyệt đẹp. Thời gian trôi qua thật nhanh loay hoay là đã hết giờ.


Thế là, chúng tôi lại lên xe và tiếp tục lên đường. Đường lên thác nước, chỉ có một con đường tráng nhựa còn hai bên là núi đá chập chùng hùng vĩ. Xe chạy chậm vì con đường dốc nằm thoai thoải. Vả lại ngoài trời mưa lâm râm, nên tài xế lái rất cẩn thận. Thật là một cảnh tượng tràn đầy thơ mộng có sức hấp dẫn quyến rũ lòng người thưởng ngoạn. Qua khỏi các núi đá là đến rừng cây thưa. Có lẽ nơi đây đã trải qua một trận cháy rừng, nên cây cối 2 bên đường đều bị cháy nám. Địa danh nơi đây gọi là Grampians. Nơi đây chúng tôi có được nửa giờ đồng hồ để ngắm cảnh thiên nhiên của núi rừng hùng vĩ và hít thở không khí trong lành của Jaws of Death ( The Balconies ). Sau khi lãm cảnh nơi đây, chúng tôi đi đến xem thác Mackenzie Và Broken Falls.


Cảnh trí nơi đây thiên nhiên đã tạo nên những nét mỹ quan kỳ thú tuyệt hảo. Từ trên cao nhìn xuống phía dưới là một thung lủng sâu hút nhà cửa xe cộ lô nhô nhỏ xíu. Xa xa chung quanh toàn là núi đồi xanh mượt bao bọc. Lên đây nhìn cảnh tượng chung quanh thấy mình như đang lạc bước vào cảnh giới của thần tiên. Đúng là một cảnh sắc thiên nhiên mà tạo hóa đã tạo nên nhiều vẻ đẹp kỳ quan tuyệt mỹ như một bức tranh thủy mạc. Rất tiếc, trời hôm nay đã phụ lòng người khi nắng khi mưa giống như lòng người thay đổi bất thường. Tuy rằng thiên địa vô tư, nhưng hôm nay mọi người không được thưởng thức hết cái thú vị của phong cảnh thiên nhiên của núi rừng ban cho.


Hôm nay, thầy Phước Thái tuy không được khỏe lắm, nhưng lúc nào thầy cũng tỏ ra không bao giờ yếu đuối bệnh hoạn. Thầy lúc nào cũng xông xáo mạnh dạn dẫn đường đi trước. Thấy vậy, chúng tôi cũng mạnh dạn luôn cất bước theo thầy. Thầy đi về hướng thác Mackenzie. Nghe nói cái thác nầy rất đẹp không thua gi những cái thác Prenn và thác Cam Ly ở Đà Lạt. Thật vậy, từ trên đi xuống đến thác nước cách khoảng độ 200m. Nếu đi 2 bận lên xuống thì khoảng 400m. Lúc đầu mọi người thấy cũng gần nên ai nấy cũng đều mạnh dạn hồ hởi phấn khởi đi theo thầy. Nhưng càng xuống dốc chừng nào thì những vị đó lại càng nao núng chừng nấy. Vì sợ bận lên sẽ leo lên không nổi rất mệt. Nên có một vài vị trọng tuổi đành phải bỏ cuộc đi trở lên. Còn lại tất cả đều theo thầy xuống tới thác.


Từ trên cao nưóc chảy xiết mạnh, tạo thành một dòng thác lũ đổ ào ào xuống trắng xóa. Từ xa nhìn vào in như một tấm lụa trắng phao. Nhìn ngắm cảnh nầy, ai nấy cũng đều trầm trồ khen ngợi hết lời. Chao ôi! thật là tuyệt đẹp! Lúc nầy, trời mưa lâm râm, mọi ngưòi phải dùng dù để che đầu. Có người chỉ đội nón sơ sài không tránh khỏi mưa thắm ướt. Dù vậy, mọi người vẫn vui cười hỷ hạ và có người còn thích chí ứng khẩu làm thơ nữa.



Thiên nhiên cảnh trí rất nên thơ
Vách đá cây rừng đứng chơ vơ
Mây buồn trời khóc đang rơi lệ
Đoàn người xem thác đứng ngẩn ngơ



Đoàn chúng tôi chỉ xem được một thác nước Mackenzie thôi, còn thác nước Broken Falls, thì chúng tôi không có đến xem. Bởi thời tiết hôm nay rất xấu vả lại đi hơi xa cách 1 km, nên đoàn người đành phải trở lên xe để chuẩn bị đi đến khách sạn ở Geelong. Bận xuống thì đi rất khỏe, nhưng bận lên vì leo lên từng bậc đá nên những người hơi trọng tuổi thì rất mệt. Đi được một đoạn, thầy Phước Thái dừng lại và thầy nói: “Tòng thiện như đăng, tòng ác như băng”. Nghỉa là làm việc lành thì nó khó như leo lên dốc núi cao, còn làm việc ác thì nó dễ như leo xuống núi. Quả đúng như vậy. Làm việc lành mới khó chớ làm việc ác đâu có khó chút nào.


Cuối cùng, mọi người cũng đến nơi và tập trung lại 2 chiếc xe đang  chờ sẵn. Tất cả lên xe để đi đến khách sạn nhận phòng. Từ nơi đây đến khách sạn, tài xế cho biết cũng phải mất 3 tiếng đồng hồ lái xe. Trên đường đi, thầy Phước Thái có kể chuyện và mở băng giảng, ca nhạc đạo cho chúng tôi nghe. Vì thầy đi bên chiếc xe số 1. Thỉnh thoảng, tôi đưa mắt nhìn xem hai bên đường cảnh trí rất đẹp. Khi thì đồi núi chậm chùng, lúc thì cảnh đồng bằng hiện ra. Xa xa có những đoàn cừu đang gậm cỏ trông chúng rất ngây thơ và hồn nhiên. Trong xe, mọi người giữ rất im lặng…


Gần đến khách sạn trời đổ mưa lâm râm, mọi người xuống xe nhận chìa khóa để vào phòng. Tất cả như đã được sắp xếp sẵn nên mọi người đứng sắp hàng chờ đợi nhận chìa khóa rất trật tự và yên lặng. Lấy chìa khóa xong, mọi người tự động xách hành lý vào phòng để tắm rửa, ăn chiều và nghỉ ngơi…Sau một ngày đi mệt, nên mọi người ngủ nghỉ rất ngon giấc.


Sáng nay, chủ nhật ngày 18/10/2010/ đúng là ngày sinh hoạt tu học chánh thức. Đúng 7 giờ 30 vì đoàn đông người mà khu nhà ăn thì chật hẹp, nên chúng tôi chia thành hai nhóm để đến khu nhà ăn điểm tâm. Nhóm 1 dùng xong, thì 8 giờ đến nhóm 2. Sau đó mọi người lên xe đi đến công viên Geelong Botanic Garden. Từ khách sạn đến công viên chỉ mất khoảng 10 phút lái xe. Đến nơi, mọi người tay xách đồ ăn tiến thẳng vào công viên. Sáng sớm hôm nay, trời tuy quang đảng, nhưng gió thổi hơi lạnh. Phải nói đây là một công viên rất rộng rãi và rất đẹp. Có nhiều cây to hoa lá xinh tươi rất mát mẻ thú vị. Mọi người ai nấy đều tỏ ra rất hài lòng vui vẻ. Quả là một công viên rất lý tưởng cho sự sinh hoạt đông người.


Thầy Phước Thái chọn địa điểm chính để sinh hoạt. Trải 2 tấm bạt lớn xong, mọi người đứng sắp hàng để chuẩn bị đi thiền hành. Vì đã được thực tập nhiều lần, nên mọi người đi thiền trong tỉnh lặng và chánh niệm. Tất cả đi thành hàng một và giữ khoảng cách đều nhau, trông rất trang nghiêm đẹp mắt. Những chiếc áo lam bay lất phất trong nắng ấm ban mai, như tô điểm cho công viên tăng thêm vẻ đẹp đầy thơ mộng. Đoàn người áo lam đi từng bước khoan thai chậm rãi trong thầm lặng vững chãi và thảnh thơi.


Thiền hành xong, mọi người trở lại vị trí để nghe thầy Phước Thái thuyết giảng. Nhưng lúc nầy trời lại mưa rào, nên mỗi người tự động đi vào bên trong của ngôi nhà trống lớn. Cũng may, nơi đây có một ngôi nhà khá rộng lớn, có nhiều bàn ghế dài, là nơi để dành cho mọi người vào đây nghỉ mát và nướng B.B.Q. Do đó, mà đoàn người chúng tôi vào trong ngôi nhà nầy ngồi nghe thầy thuyết giảng một cách rất thoải mái. Chỉ có hơi lạnh một chút, vì 3 bên đều trống trải. Tuy nhiên, mọi người đều chuẩn bị cho mình áo ấm hết nên cũng không có gì lạnh lắm. Buổi giảng hôm nay thầy Phước Thái nêu ra một vài câu thơ trong truyện Kiều và những bài thơ mà thầy đã sáng tác.


Thầy trích dẫn 6 câu thơ trong truyện Kiều:



Một nhà chung chạ sớm trưa
Gió trăng mát mặt muối dưa chay lòng
Bốn bề bát ngát mênh mông
Triều dâng hôm sớm mây lồng trước sau
Nạn xưa trút sạch làu làu
Duyên xưa chưa dễ biết đâu chốn nầy.
Đồng thời thầy cũng đọc lên nhưng bài thơ mà thầy đã sáng tác:
Sinh hoạt ngoài trời vui lắm thay
Cùng nhau ca hát trong vòng tay
Hoa lá cây rừng ôi tươi mát
Nắng đẹp trời trong buổi sớm mai
Tịnh tọa, thiền hành trong cảnh vắng
Nghe kinh, thọ thực dưới tàng cây
Còn chi vui đẹp hơn tình đạo
Liên hữu một nhà vui lắm thay!

Vui với thiên nhiên
Thiên nhiên hoa lá một màu tươi
Ai nấy an vui nở nụ cười
Không gian nắng đẹp trời thanh thoát
Chim hót reo vang buổi sớm mơi

Cùng nhau hội tụ dưới bóng cây
Niềm vui mang lại ấm tràn đầy
Hòa nhịp cây rừng vang điệu hát
Đạo tràng xây dựng quyết đắp xây

Bình minh nắng ấm ở nơi đây
Cùng nhau sinh hoạt thật vui thay
Thiền hành, niệm Phật trong an thoát
Thọ thực, nghe kinh hết đắng cay.

Trở về thực tại hết khổ thay!
Vui sống thiên nhiên khỏi khuấy rầy
Hơi thở dây neo luôn nắm giữ
Hằng ngày niệm Phật hết buồn dai.



Sau khi đại chúng nghe thầy giảng xong, là đến giờ ăn trưa. Lúc nầy trời trong sáng trở lại, nên mọi người trải 2 tấm bạt lớn dưới tàng cây để dùng trưa. Chúng tôi ngồi quây quần bên nhau, ai có thức ăn gì thì đem ra ăn. Thầy ngồi chính giữa gần bên gốc cây to, còn chúng tôi thì ngồi chung quanh tấm bạt. Chúng tôi san sớt chia đồ ăn cho nhau, thật là một cảnh tượng rất thân thiết ấm áp thấm đượm đầy tình người và tình đạo.


Ăn xong, chúng tôi có một giờ sinh hoạt tự do, ai muốn ngắm cảnh hay nhiếp ảnh lưu niệm thì tùy ý. Mọi người không hẹn mà lại gặp nhau ở bên bờ sông. Khi thấy thầy đi về hướng đó, thì mọi người cũng đi theo và rồi cùng nhau chụp chung vài bôi hình với thầy để làm kỷ niệm. Bấy giờ trời lại mưa rơi lất phất, nên chúng tôi phải đi mau trở lại ngôi nhà để tiếp tục sinh hoạt. Trong khi đoàn người đi trong cơn mưa, thầy có làm một bài thơ diễn tả cảnh nầy:



Gió chiều thổi lạnh đến tận xương
Mưa phùn lất phất ướt trên đường
Kỷ niệm mọi người lưu nhiếp ảnh
Gương mặt vui cười thật dễ thương

Bước đi trong gió lại mưa rơi
Tuy thế, mọi người vẫn thảnh thơi
Kẻ nói người cười trong thân thiết
Ngoài giờ sinh hoạt thật vui chơi.



Sau khi vào trong nhà ổn định chỗ ngồi nghe thầy nói chuyện và sau đó là màn văn nghệ bỏ túi. Cô Tâm Hải được thầy chỉ định hướng dẫn và điều khiển chương trình cho buổi văn nghệ cây nhà lá vườn nầy. Tất cả mọi người đồng ca hát những bản nhạc rất quen thuộc mà trong đạo tràng thường sinh hoạt hát ca. Ngoài ra, còn có người kể chuyện giúp vui nữa. Nhờ vậy mà bầu không khí thật là vui nhộn. Tất cả mọi người vui cười thoải mái. Một buổi sinh hoạt thật là hào hứng vui tươi thú vị.


Cuộc họp mặt nào rồi cũng phải đến hồi kết thúc chia tay. Bởi đó là luật định vô thường của cuộc đời. Đúng 4 giờ chiều, sau khi thầy nói vài lời tổng kết qua 2 ngày sinh hoạt và thầy cũng ngỏ lời cám ơn tất cả mọi người, nhất là đối với quý vị có trách nhiệm hướng dẫn. Sau đó thầy mời tất cả tụng bài hồi hướng và rồi chúng tôi mỗi người cùng nhau dọn dẹp làm sạch công viên nơi chúng tôi sinh hoạt. Đó là thông lệ tổng vệ sinh trước khi ra về. Dọn dẹp xong, chúng tôi chào tạm biệt công viên và biết ơn cây cảnh nơi đây đã cho chúng tôi một ngày sinh hoạt vui tươi đầm ấm. Mỗi người tay xách vai mang hành lý ra xe trở về chùa.



Một ngày sinh hoạt trôi qua
Chuẩn bị ra xe trở lại nhà
Cao đẹp tình người sao nói hết
Tinh thần tu học rất thiết tha.



Đến chùa, mọi người chia tay nhau trong niềm lưu luyến thân mật bằng những nụ cười tràn đầy hoan hỷ. Mọi người xiết chặt nắm lấy tay nhau và hẹn sẽ gặp nhau trong chuyến du ngoạn sinh hoạt tu học kỳ tới.



Bạn sen thân thiết giả từ
Niềm vui tràn ngập ưu tư không còn
Một lòng vui đạo sắc son
Tình sen vẫn giữ vuông tròn trước sau.




Leave a Reply