Tuesday, January 10, 2012

Rửa bát

0 nhận xét

Rửa bát thật nhẹ nhàng

Trao nhau niềm an lạc

Tẩy sạch cáu bợn nhơ

Dứt hết mọi buộc ràng.


Rửa bát là một trong những việc làm hằng ngày của chúng ta. Thay vì ta rửa bát, thì người khác lại xắt gọt hay dọn thức ăn v.v…Trong khóa tu, ta chia công việc ra để mỗi người cùng làm. Tổ Bách Trượng nói: Một ngày không làm, một ngày không ăn. (Nhứt nhựt bất tác, nhứt nhựt bất thực). Điều quan trọng không phải là ở nơi công việc làm nặng, nhẹ, mà quan trọng là ở nơi khi ta làm công việc đó. Dù việc rất nhẹ, nhưng nếu ta làm bằng cái tâm so đo tính toán hơn thiệt, thì việc làm đó cũng trở nên nặng nhọc. Vì ta làm trong ý niệm nặng nhọc, tức làm trong phiền não nặng trĩu. Làm như thế, thì thật là đau khổ và tội nghiệp cho ta quá !


Thế thì, tại sao ta không làm bằng cái tâm  hoan hỷ. Muốn có tâm hoan hỷ, ta cần phải thắp sáng chánh niệm lên. Hãy để cho mặt trời chánh niệm soi sáng vào việc làm của ta. Khi có chánh niệm, thì mọi bóng tối phiền não sẽ không còn. Thế là ta thật sự vui vẻ với công việc làm của ta. Ta có niềm vui, ta cũng muốn san sẻ niềm vui đó đến cho mọi người. Mình vui, người vui, công việc đều vui. Làm như thế, có gì mệt nhọc và còn gì thích thú cho bằng! Làm đâu tâm ta ở đó, đó là người khéo tu trong mọi việc làm.


Như vậy, việc rửa bát hay làm công việc gì khác, giá trị cũng như ta đang ngồi thiền. Hãy tập cho ta có một việc làm như thế. Trong khóa tu, mỗi người nên cố gắng thực tập. Việc làm nào cũng đưa ta đến chỗ an lạc và giải thoát. Rửa bát cũng là nguồn vui để ta trân quý nâng niu từng cái bát. Như Thiền Sư Nhất Hạnh đã nói: “Một hôm trong khi rửa bát, tôi có cảm tưởng rằng cử chỉ của tôi khi rửa cái bát cũng trịnh trọng và thiêng liêng như thể cử chỉ  tôi tắm cho một đức Phật sơ sinh. Đức Phật sơ sinh nghe tôi nói như thế chắc là mừng cho tôi và không trách tôi đã dám so sánh Ngài với một cái bát”.

(Nhất Hạnh,Trái Tim Mặt Trời, trang 31)


Rửa bát với cung cách trịnh trọng như thế, thì thử hỏi còn niềm an lạc hạnh phúc nào hơn!



Leave a Reply